Thật trùng hợp. Sau đúng 8 năm có kẻ lại nghiện. Ngày trước thì bảo trẻ người non dạ, chống chếnh quá nên nghiện. Lần này thì bảo vì dạo này uống nhiều quá, não tàn. 8 năm trước nghiện mấy bạn cũng có tuổi. 8 năm sao não tàn quá thể, tuổi xuân cũng qua, không còn sức chống đỡ, lại đi nghiện con nít...
Mỗi lần lên cơn nghiện lại viết... Không tin không ra được ngôn tình ngữ.
1.
Giữa lúc thanh xuân thơ mộng sao có thể không nói một lời đã mãi mãi ra đi, sao có thể chỉ qua một đêm, từ tình nhân đã thành cổ nhân. Há chẳng phải như cây xanh kia, chưa kịp trổ hoa, qua đêm đã trụi tàn, không thể cứu chữa...
2.
Đến tận cùng, sau bao nhiêu năm vẫn là không thể thắng được. Từ đầu vốn dĩ đã là không có một cuộc chiến nào. Người sống, máu ấm thịt mềm, đến cuối cùng vẫn là không thể thay thế được cái bóng từ quá vãng. Máu ấm thịt mềm thì còn thay đổi, chiếc bóng của quá vãng là mãi mãi không thay đổi, mãi mãi thanh xuân, trong trẻo, thuần khiết...
3.
Dù là thanh xuân thơ mộng, hay trọn đời chung thân, một khắc một giây bên nhau đều là một giây một khắc hạnh phúc. Vĩnh cửu đồng tâm, đời đời kiếp kiếp cũng chỉ là lừa mị. Đời này kiếp này chẳng biết đã có thể nắm tay cùng nhau đi đến cuối đường hay chưa. Chỉ có thể hứa nắm chặt tay đến khi không còn có thể.
4.
Từ đầu tới cuối là mười mấy năm, không phải không nhận ra chân tình chân ái. Chỉ là vẫn không sao hiểu được kẻ đó yêu thì cũng đã yêu người kia, tỏ tình cũng đã làm, hoa hồng đỏ thắm cũng đã tặng, lại vẫn là tiếp tục đứng sau lưng mình, làm người trong bóng đêm, không danh không phận...
Là đang nghiện 2 đứa này
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment